Tỉnh nào ở miền Bắc không có núi?
Tỉnh nào phía bắc không có núi?
Đồi núi chiếm 3/4 lãnh thổ Việt Nam, các dãy núi cao chủ yếu ở phía Bắc; nhưng có hai tỉnh với diện tích chỉ bao gồm đồng bằng.
Theo Cổng thông tin điện tử Chính phủ, địa hình Việt Nam rất đa dạng: đồi núi, đồng bằng, bờ biển và thềm lục địa; phản ánh lịch sử phát triển địa chất lâu đời, địa hình trong môi trường gió mùa, nóng ẩm, phong hóa mạnh. Địa hình thấp dần theo hướng Tây Bắc - Đông Nam thể hiện rõ qua hướng chảy của các sông lớn.
Đồi và núi đại diện cho 3/4 lãnh thổ, nhưng chủ yếu là đồi thấp. Vùng đất thấp dưới 1.000 m chiếm 85% diện tích lãnh thổ; Những ngọn núi có độ cao trên 2.000 m chỉ chiếm 1%.
Đồi núi Việt Nam tạo thành một vòng cung lớn hướng ra biển Đông dài 1.400 km từ tây bắc xuống đông nam. Các dãy núi đồ sộ nhất nằm ở phía Tây và Tây Bắc với đỉnh Fansipan cao nhất bán đảo Đông Dương (3.143 m). Xa hơn về phía đông, các dãy núi thấp dần và thường kết thúc ở một dải đất thấp ven biển.
Câu 1: Tỉnh, thành phố nào của miền Bắc không có núi?
đó là thái bình và hưng yên
Thái Bình là một tỉnh ven biển thuộc đồng bằng sông Hồng. Toàn tỉnh rộng hơn 1.586 km vuông, địa hình tương đối bằng phẳng, độ dốc dưới 1%.
Nhìn chung, Thái Bình là vùng đồng bằng, không có đồi núi, gồm những cánh đồng bằng phẳng, xen kẽ với các khu dân cư. Mạng lưới sông ngòi ở đây chằng chịt, độ cao trung bình của tỉnh không quá 3 m so với mực nước biển.
Tỉnh Hưng Yên nằm ở trung tâm đồng bằng sông Hồng, có diện tích hơn 923 km vuông. Địa hình Hưng Yên tương đối bằng phẳng, không có núi đồi, thấp dần từ bắc xuống nam, tây sang đông.
Địa hình của Hưng Yên ảnh hưởng rất rõ đến nông nghiệp. Trong quá khứ, thường xuyên có hạn hán và lũ lụt. Vùng cao không giữ được nước, còn vùng thấp không thoát nước kịp thời trong mùa mưa lũ.
Hà Nội và Bắc Ninh cũng thuộc đồng bằng Bắc Bộ, địa hình tương đối bằng phẳng nhưng vẫn có đồi núi. Trong khi đó, Phú Thọ và Bắc Giang là hai tỉnh Bắc Trung Bộ còn đồi núi trùng điệp.
Câu 2: Thái Bình được mệnh danh là “quê hương của năm tấn” - từng đạt kỷ lục về sản lượng một loại cây trồng. Đó là cây gì?
đó là lúa gạo
Thái Bình nằm ở phía nam đồng bằng bắc bộ. Một phần nhỏ nằm ở phía đông bắc (phía đông huyện Quỳnh Phụ, phía bắc huyện Thái Thụy) chịu ảnh hưởng của cả hệ thống sông Hồng và sông Thái Bình, phần còn lại chịu ảnh hưởng của hệ thống sông Hồng. Phù sa đã tích tụ trên gần như toàn bộ diện tích của tỉnh, kết hợp với phù sa sông Thái Bình bồi đắp tạo thành dải đất bằng phẳng, màu mỡ.
Thái Bình được mệnh danh là “quê hương của năm tấn”; Bởi năm 1965, tỉnh đạt kỷ lục ở miền Bắc với năng suất lúa 5 tấn / ha.
Thái Bình tuy chỉ chiếm 5% diện tích đất của miền Bắc nhưng đã cung cấp 10-12% tổng lương thực cả nước. Trong 4 năm (1965-1968), Thái Bình đã cung cấp 337.110 tấn lương thực, là lượng lương thực toàn tỉnh sản xuất được trong một năm của những năm 1950 của thế kỷ trước.
Năng suất lúa không ngừng được cải thiện, tăng từ 5 tấn / ha năm 1966 lên 7 tấn / ha năm 1974 và 10 tấn / ha năm 1990. Hiện năng suất lúa ở Thái Bình đạt hơn 13 tấn / ha.
Ngoài nông nghiệp, Thái Bình cũng đang phát triển nuôi trồng thủy sản ở các vùng ven biển như Tiền Hải, Thái Thụy.
Câu 3: Vùng nào của Hưng Yên từng là thương cảng sôi động, được mệnh danh là “Tiêu Tràng An”?
đó là Phố Hiến
Phố Hiến rộng khoảng 5 km2, là một di tích lịch sử ở thành phố Hưng Yên, tỉnh Hưng Yên. Phố Hiến xưa là trung tâm của Thành phố Sơn Nam (vùng đất phía Nam Hoàng thành Thăng Long), mang dáng dấp của một đô thị kinh tế, gồm bến sông, chợ, quận lỵ và hai thương điếm (cửa hàng) của người Hà Lan và của Người Anh.
Theo Cổng thông tin điện tử Hưng Yên, vào thế kỷ 16 - 17, kinh đô phía Tây bằng đường biển đã mở rộng thị trường về phía Đông. Các thương nhân từ Trung Quốc, Nhật Bản, Bồ Đào Nha và Hà Lan đến Việt Nam ngày càng nhiều. Chúa Trịnh chủ trương cấm người ngoại quốc tự do vào kinh đô.
Năm 1663, Trịnh Tạc ra lệnh tách người Hoa ra khỏi người Việt. Năm 1717, Trịnh Cương quy định những người Hoa mới đến bằng đường thủy sẽ cư trú tại Lai Triều (nay là TX Hưng Yên). Kể từ đó, ngày càng nhiều người nước ngoài cư trú tại Phố Hiến. Trước đây, các thương nhân nước ngoài đến làm ăn tại Việt Nam hầu hết chỉ dừng lại ở cầu cảng trên biển đảo Vân Đồn, rất xa Thăng Long.
“Lúc bấy giờ phố Hiến là điểm dừng chân của các tàu bè nước ngoài từ các hướng vào Đàng Ngoài buôn bán”, An Nam chí lược của Phan Đình Khuê viết năm 1688.
Người Hà Lan chủ yếu đổi bạc lấy lụa thô hoặc dệt thoi, quế và gỗ đàn hương để đưa sang Nhật Bản. Nhà buôn của Anh tồn tại 25 năm. Hàng nhập cảng đủ loại, kể cả một số đồ xa xỉ dành cho vua chúa, vũ khí là nguyên liệu thuốc súng, đồng, vàng, bạc, y học cổ truyền, đồ sứ và hàng dệt của Trung Quốc.
Những hình ảnh thương mại chuyển động khẳng định Phố Hiến là thương cảng lớn nhất Đàng Ngoài. Phố Hiến được ví như "Tiểu Tràng An" thời bấy giờ. Đến nay, người ta vẫn truyền nhau câu nói “Thứ nhất Kinh Kỳ / Thứ nhì Phố Hiến” để chỉ hoạt động của thương cảng này.
Sau một thời kỳ thịnh vượng, Phố Hiến bước vào thời kỳ suy thoái, bắt đầu từ thế kỷ 19.
Câu 4: Con sông nào chia cắt ranh giới hai tỉnh Thái Bình và Hưng Yên?
đó là dòng sông sôi
Về phía Bắc, Hưng Yên giáp tỉnh Bắc Ninh; phía Tây Bắc giáp Hà Nội; Phía đông và đông bắc giáp Hải Dương. Phía tây của tỉnh này giáp Hà Nội và Hà Nam với sông Hồng làm ranh giới; Phía nam giáp tỉnh Thái Bình với sông Luộc làm ranh giới.
Hưng Yên gồm thị xã Hưng Yên, thị xã Mỹ Hào và 8 huyện: Văn Lâm, Mỹ Hào, Yên Mỹ, Văn Giang, Khoái Châu, Ân Thi, Kim Động, Tiên Lữ, Phù Cừ.
Trong khi đó, Thái Bình có thành phố Thái Bình và 8 huyện: Đông Hưng, Hưng Hà, Kiến Xương, Thái Thụy, Tiền Hải, Vũ Thư và Quỳnh Phụ.
Câu 5: Lê Hữu Trác, bác sĩ nổi tiếng, chuyên gia về y học, dịch thuật, văn học, quê ở đâu?
Ở Hưng Yên
Hữu Trác, hiệu là Hải Thượng Lãn Ông, sinh năm 1720 trong một gia đình quan lại ở làng Liêu Xá, tổng Đường Hào, phủ Thượng Hồng, trấn Hải Dương (nay là xã Liêu Xá, huyện Yên Mỹ, tỉnh Hưng Yên). . Tuy nhiên, gần như cả cuộc đời ông đều gắn bó với quê hương tại Làng Bàu Thượng, thị trấn Tịnh Điềm, huyện Hương Sơn, thành phố Nghệ An (nay thuộc huyện Hương Sơn, tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh).
Sự nghiệp của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác được sưu tầm trong bộ Tâm Y Học (Những Cảm Nhận Tâm Sự Trong Ngành Y). Bộ tác phẩm này gồm 28 tập, 66 tác phẩm bao hàm cả y đức, y học, y học, dược học ...
Y Tông Xin Canh được coi là bộ bách khoa toàn thư về y học thế kỷ 18 và cũng là cuốn sách y học xuất sắc của thời kỳ phong kiến. Bộ sách chứng tỏ tầm vóc vĩ đại của Lê Hữu Trác khi ông biết kết hợp truyền thống dân tộc với kinh nghiệm thực tiễn.
Đặc biệt, bộ sách cho thấy Thế Hữu Trác đã tiếp thu một cách nghiêm túc, chọn lọc những tinh hoa của nền y học nước ngoài rồi vận dụng vào điều kiện cụ thể của Việt Nam.
Post a Comment