Về Trường Tiểu học và THCS A Xing (xã Lìa, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị), nhắc đến thầy Hiệu trưởng Nguyễn Mai Trọng, từ học sinh đến thầy cô giáo và phụ huynh ai nấy đều bày tỏ sự yêu quý với người đã dành gần 30 năm gắn bó với miền núi Quảng Trị. Ngoài công việc giảng dạy, quản lý, thầy Trọng vẫn miệt mài vận động cộng đồng giúp đỡ những học trò có hoàn cảnh khó khăn.

Gõ cửa từng nhà có trẻ

Thầy Nguyễn Mai Trọng sinh năm 1974, trong gia đình có 5 anh em ở xã Triệu Trạch, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Thầy tốt nghiệp Trường CĐ Sư Phạm Quảng Trị chuyên ngành sư phạm tiểu học và được phân công về công tác tại xã Thanh (huyện Hướng Hóa), sau đó về làm Hiệu trưởng Trường Tiểu học Hướng Phùng 9 năm (2013-2021) và 8 năm ở Trường Tiểu học và THCS A Xing (giai đoạn 2006-2012 và 2021 đến nay).

Kỷ niệm những ngày đầu chân ướt, chân ráo lên miền núi Quảng Trị đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, với thầy Trọng vẫn như mới hôm qua. Ngày ấy, thầy Trọng cùng nhiều thầy cô giáo khác bằng sức trẻ và lòng nhiệt huyết đã băng rừng, vượt suối đến với xã Thanh. Đời sống của người đồng bào Vân Kiều, Pa Kô chủ yếu dựa vào trồng sắn và nương rẫy. Đến cơm ăn không đủ no, áo mặc không đủ ấm thì việc đến trường của con em những gia đình này là điều ngoài khả năng. Do vậy, rất cần hoạt động "dân vận" của người thầy.

Cuộc thi viết Người Thầy kính yêu: Nơi ấy các em đã có thầy - Ảnh 1.

Thầy Nguyễn Mai Trọng đến từng nhà vận động các em đến trường và giúp đỡ học sinh có hoàn cảnh khó khăn (Ảnh do nhân vật cung cấp)

Cơ sở vật chất của nhà trường lúc đó thiếu thốn trăm bề. Ngoài giờ dạy, thầy Nguyễn Mai Trọng tìm đến lãnh đạo các cấp trình bày ý kiến, xin kinh phí xây thêm phòng học. Được lãnh đạo đồng tình ủng hộ, sau một thời gian có thêm 10 phòng học được xây dựng. Rồi phòng tin học, ngoại ngữ cũng được đầu tư nhằm đáp ứng nhu cầu giáo dục toàn diện cho học sinh.

Có được lớp học tạm ổn định, ngoài giờ lên lớp, thầy Trọng cùng các thầy cô khác trên chiếc xe cà tàng, có khi phải đi bộ nhiều cây số trên những cung đường ngoằn ngoèo, nguy hiểm, lặn lội vào tận từng bản, từng làng, gõ cửa từng ngôi nhà có trẻ nhỏ, vận động đồng bào cho con cái họ được đi học. "Nếu không yêu nghề, thương học sinh vô điều kiện thì chắc không theo nổi. Có những lúc tưởng chừng tôi phải bỏ dở lớp học vì gặp nhiều khó khăn về cơ sở vật chất và đi lại. Nhưng nhìn những cặp mắt thơ ngây của các em, tôi lại cố gắng hết sức mình để bám lớp, để các em nơi đây tiếp cận với con chữ" - thầy Trọng tâm sự.

Gần 30 năm gắn bó và thấu hiểu giáo dục miền núi, thầy Trọng nắm bắt được nguyên nhân dẫn đến việc bỏ học là do điều kiện kinh tế gia đình của học sinh quá khó khăn. Vì thế, ngoài công việc giảng dạy, công tác quản lý, thầy Trọng còn kiêm việc vận động nguồn lực từ các tổ chức, cá nhân để giúp đỡ các em. Một ngày của thầy Trọng không kết thúc trên bục giảng mà kết thúc trên những nẻo đường tìm đến với học sinh.

Cổ tích giữa đời thường

Suốt 28 năm trên chặng đường gieo con chữ, bên cạnh cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, thầy Trọng đã có hơn chục năm song hành với những hoạt động vận động, thiện nguyện. Thầy bảo không còn nhớ nổi có bao nhiêu học trò đã từng được mình giúp đỡ, chia sẻ nhưng cũng có những trường hợp khiến thầy nhớ mãi. Niềm vui của các em khi nhận được quà của các nhà hảo tâm, giúp thầy thêm hăng say và mở rộng quy mô vận động, hỗ trợ.